AcDieu225
Co Vang amazon Tammy

Free Hit Counters
Web Site Hit Counters

cam-on-anh_TPB (2).jpg

 

Hãy sống thong thả để tận hưởng cuộc sống nhiều hơn‏

 

Hay_song_thong_tha.jpg

Nhiều khi chúng ta sống mà quên bẵng đi là mình có thể chết bất cứ lúc nào. Ta hối hả sống, vui, buồn, khỏe, yếu, ta cứ lướt qua rồi không ngoái đầu lại nhìn chuỗi ngày tháng ta đã tiêu hao của một đời người.

 

Cho đến khi có một người bạn vừa ngã bệnh, bệnh nặng, không biết sẽ mất đi lúc nào, lúc đó ta mới xa, gần, hốt hoảng gọi nhau. Tưởng như chưa từng có người bạn nào “Chết” bao giờ. Hay ta có một người thân trong gia đình, đang rất khỏe vừa báo tin bị bệnh hiểm nghèo. Gia đình, họ hàng cuống lên, sợ hãi như chưa nghe đến ai nói về cái chết bao giờ, chưa chứng kiến cảnh vào bệnh viện, cảnh tang ma bao giờ.

 

Cả hai người trên có thể đã ngoài 70 tuổi. Lạ thật! Cái tuổi nếu có chết thì cũng đã sống khá lâu trên đời rồi, sao những người chung quanh còn hoảng hốt thế. Hóa ra người ta, không ai muốn nghe đến chữ “Chết” dù chữ đó đến với mình hay với người thân của mình.

Hay_song_thong_tha.jpg

Hình như không ai để ý đến mỗi sáng chúng ta thức dậy, nhìn thấy mặt trời mọc (nếu còn để ý đến mặt trời mọc) là chúng ta đã tiêu dùng cái ngày hôm qua của đời sống mình. Có người vì công việc làm ăn, cả tuần mới có thời giờ ngửng mặt nhìn lên mặt trời. Buổi sáng còn tối đất đã hấp tấp ra đi, buổi chiều vội vã trở về lúc thành phố đã lên đèn, làm gì nhìn thấy mặt trời. Nhưng mặt trời vẫn nhìn thấy họ, vẫn đếm mỗi ngày trong đời họ. Họ tiêu mất cái vốn thời gian của mình lúc nào không biết. Tiêu dần dần vào cái vốn Trời cho mà đâu có hay. Rồi một hôm nào đó bỗng nhìn kỹ trong gương, thấy mình trắng tóc. Hốt hoảng, tiếc thời gian quá! Khi nghe tin những người bạn bằng tuổi mình, bệnh tật đến, từ từ theo nhau rơi xuống nhanh như mặt trời rơi xuống nước, họ vừa thương tiếc bạn vừa nghĩ đến phiên mình.

 

Thật ra, nếu chúng ta bình tâm nghĩ lại một chút, sẽ thấy “Cái chết” nó cũng đến tự nhiên như “Cái sống” . Đơn giản, mình phải hiểu giữa sống và chết là một sự liên hệ mật thiết, vì lúc nào cái chết cũng đi song song từng ngày với cái sống.

Hay_song_thong_tha-

Dẫu biết rằng, đôi khi có những cái chết đến quá sớm, nhưng ta cũng đâu có quyền từ khước chết.

 

Tôi biết có người mẹ trẻ, con của bạn thân tôi. Chị bị ung thư, chị cầu xin Thượng Đế cho sống đến khi đứa con duy nhất của mình vào Đại Học. Chị không cưỡng lại cái chết, chị chỉ mặc cả với Thượng Đế về thời gian vì con chị lúc đó mới lên 3 tuổi. Thượng Đế đã nhận lời chị. Ngày con chị tốt nghiệp Trung Học, chị ngồi xe lăn đi dự lễ ra trường của con và tuần lễ sau chị qua đời. Trong suốt mười mấy năm trị bệnh, chị vẫn làm đủ mọi việc: chị đội tóc giả đi làm, đến sở đều đặn, lấy ngày nghỉ hè và ngày nghỉ bệnh đi trị liệu.

 Hay_song_thong_tha-

Những bạn làm chung không ai biết chị bị ung thư, ngay cả xếp của chị. Khi họ biết ra, thì là lúc chị không đứng được trên đôi chân mình nữa. Chị sửa soạn từng ngày cho cái chết với nụ cười trên môi. Vẫn vừa đi làm, vừa cơm nước cho chồng con, ân cần săn sóc cha mẹ, hiền hòa giúp đỡ anh em trong nhà, chị mang niềm tin đến cho tất cả những người thân yêu của mình. Sau ba năm chị mất, cậu con trai mỗi năm vẫn nhận được một tấm thiệp sinh nhật mẹ viết cho mình (Mẹ đã nhờ qua người dì gửi hộ). Hôm sinh nhật 21 tuổi của cậu cũng vào ngày giỗ năm thứ ba của Mẹ, cậu nhận được tấm thiệp mừng sinh nhật mình, với dòng chữ nguệch ngoạc, chị viết cho con: Mừng sinh nhật thứ 21 của con. Hãy bước vui trong đời sống và nhớ rằng mẹ luôn luôn bên cạnh con. Tôi đọc những dòng chữ mà ứa nước mắt.

 

Tôi nghĩ đến chị với tất cả lòng cảm phục. Chị là người biết sống trong nỗi chết. Khi không thắng được bệnh tật, chị biết hòa giải với nó để sống chậm lại với nó từng ngày cho con mình. Chắc “Cái chết” cũng nhân nhượng với chị, thông cảm với chị như một người bạn.

 

Một chị bạn kể cho nghe về một bà bạn khác. Bà này mới ngoài sáu mươi, nhanh nhẹn, khỏe mạnh và tính nết vui vẻ, yêu đời. Nhưng khi nào đi ra khỏi nhà bà cũng mang theo một bộ quần áo đặc biệt, đủ cả giầy vớ bỏ vào một cái túi nhỏ riêng trong va-li. Hỏi bà, sao lại để bộ này ra riêng một gói vậy, bà thản nhiên nói:“Nếu tôi chết bất thình lình ở đâu, tôi có sẵn quần áo liệm, không phiền đến ai phải lo cho mình.” Bà mang theo như thế lâu lắm rồi, tôi không biết có khi nào bà ngắm nghía mãi, thấy chưa dùng tới, bà lại đổi một bộ mới khác cho ưng ý không? Giống như người phụ nữ sắp đi dự tiệc hay cầm lên, để xuống, thay đổi áo quần sao cho đẹp. Đi vào cái chết cũng có thể coi như đi dự một đám tiệc.

 

Tôi nghĩ đây là một người khôn ngoan, sẵn sàng cho cái chết mà bà biết nó sẽ đến bất cứ lúc nào. Bà đón nhận cái chết tự nhiên, giản dị như đi dự tiệc, hay một chuyến đi xa, đi gần, nào đó của mình.

     Hay_song_thong_tha-

Nhưng không phải ai cũng nghĩ về cái chết giản dị như vậy. Phần đông muốn được sống lâu, nên bao giờ gặp nhau cũng thích chúc cho nhau tuổi thọ. Thích hỏi nhau ăn gì, uống gì cho trẻ trung mãi. Loài người nói chung, càng ngày càng thích sống hơn chết. Họ tìm kiếm đủ mọi phương thuốc để kéo dài tuổi thọ. Người ta ức đoán, trong một tương lai rất gần, loài người có thể sống đến 120 tuổi dễ dàng với những môn thuốc ngăn ngừa bệnh tật và bồi dưỡng sức khỏe.

 

Rồi người ta sẽ còn tạo ra những bộ phận mới của nội tạng để thay thế cho những bộ phận gốc bị nhiễm bệnh. Gan, ruột, bao tử v.v, sẽ được thay như ta thay những phần máy móc của một cái xe cũ. Chúng ta, rồi sẽ sống chen chúc nhau trên mặt đất này.

Hay_song_thong_tha-

Chỉ tiếc một điều là song song với việc khám phá ra thuốc trường thọ người ta cũng phải phát minh ra những người máy (robot) để chăm sóc những người già này, vì con cháu quá bận (chắc đang chúi đầu tìm thuốc trường sinh) không ai có thời giờ chăm sóc cha mẹ già. Theo tôi, ngắm nhìn hình ảnh một cụ ông hay một cụ bà lưng còng, tóc bạc, đang cô đơn ngồi trong một căn buồng trống vắng, được một người máy đút cơm vào miệng, thật khó mà cảm động, đôi khi còn cho ta cái cảm giác tủi thân nữa.

 

Nhưng sống như vậy mà có người vẫn thích sống. Một người đàn ông ngoài bẩy mươi, bị bệnh tim nặng, đang nằm trong phòng đặc biệt (ICU) lúc mơ màng tỉnh dậy, nhắn với các con cháu là khi nào vào thăm không ai được mặc áo mầu đen. Ông kiêng cữ mầu của thần chết. Ông quên rằng thần chết, đôi khi, có thể đến với chiếc áo mầu hồng

  Hay_song_thong_tha-

Thật ra, chính nhờ “cái chết” cho ta nhận biết là “cái sống” đẹp hơn và có giá trị hơn, dù có người sống rất cơ cực vẫn thấy cuộc đời là đẹp.

 

Những bậc thiên tài, những nhà văn lớn đã tự tìm về cái chết khi họ bắt đầu nhìn thấy cái vô vị trong đời sống như nhà văn Ernest Hemingway, Yasunari Kawabata và họa sĩ Vincent van Gogh, v.v… Chắc họ không muốn sống vì thấy mình không còn khả năng hưởng hết vẻ đẹp của “cái sống” nữa. Họ là một vài người trong số nhỏ trên mặt đất này sau khi chết để lại tên tuổi trên những trang sử, lưu lại hậu thế, còn phần đông nhân loại, sau khi chết một thời gian, không để lại một di tích nào. Con cháu có thờ cúng được một hai thế hệ, sau đó tên tuổi mờ dần, mất hẳn theo ngày tháng, vì chính những kẻ thờ phụng đó lại tiếp theo nằm xuống cùng cát bụi.

 Hay_song_thong_tha-

Ðời sống con người chóng qua như cỏ, như bông hoa nở trong cánh đồng, một cơn gió thoảng đủ làm nó biến đi, nơi nó mọc cũng không còn mang vết tích.(Thánh Vịnh)

 

Thượng Đế khi đem mình vào đời, có hỏi ý kiến mình đâu. Nên chắc chắn là khi Ngài gọi mình đi cũng chẳng cần thông báo trước.

 Hay_song_thong_tha-

Chúng ta cứ thong thả sống từng ngày, khi nào chết thì chết, mặt trời mọc rồi mặt trời lặn, bông hoa nở rồi bông hoa tàn, thế thôi.

Tại sao ta phải cay cú với cái chết? Hãy dùng trí tưởng tượng của mình, thử hình dung ra một thế giới không có cái chết.

 

Chắc lúc đó chúng ta sẽ không còn không khí mà thở chứ đừng nghĩ đến có một phiến đất cho bàn chân đứng.

 

Trần Mộng Tú

 

Sống thong thả để tận hưởng cuộc sống nhiều hơn

Thy Anh

Sống thong thả là biết dành thời gian để thưởng thức những cảnh đẹp, những luồng gió mát, những tiếng chim hót bên đường mà không phải bỏ đi vội vàng vì sợ đến muộn một cuộc họp. Sống thong thả là biết dành thời gian cho từng trách nhiệm được giao để đem lại lợi ích cho cá nhân và cho xã hội mà không cần phải ôm đồm, quay cuồng với một núi  những công việc vô bổ, không thể nào hòan tất . . .

Hay_song_thong_tha

   Trong xã hội hiện đại, ngày càng có nhiều phát minh giúp chúng ta tiết kiệm tối đa thời gian sinh hoạt, thời gian làm việc, thời gian đi lại, thời gian ăn uống, thời gian cho thông tin liên lạc . . . Nhưng thật trớ trêu, chúng ta lại thường sử dụng chính cái thời gian ấy để tìm cách làm thêm việc, thêm giờ, nhằm kiếm thêm thu nhập, để sở hữu của cải được nhiều hơn, nhiều hơn và nhiều hơn nữa . . . theo trào lưu của văn hóa hưởng thụ vật chất, “càng nhiều, càng tốt”. (xem thêm ...)

    Hệ quả thật đáng buồn, tốc độ sinh hoạt của cuộc sống chúng ta ngày càng nhanh hơn, nhanh đến mức chóng mặt. Cuộc sống sẽ trôi qua với tốc độ mà chúng ta sẽ không kịp nhận biết để tận hưởng. Chúng ta sẽ trở thành  những chú chuột bạch cứ  cố chạy điên cuồng trong những chiếc lồng xoay nhưng, càng chạy bao nhiêu, chiếc lồng xoay càng quay nhanh bấy nhiêu và sớm muộn, chúng ta sẽ bị kiệt sức nếu không biết giảm tốc độ.  

   Chúng ta quên mất cuộc đời con người thật hết sức ngắn ngủi và các cuộc vui chúng ta thường tìm đến để giúp quên đi mệt nhọc sẽ chỉ để lại cho chúng ta những khoảng trống rỗng chán chường ngay sau đó, vì đấy cũng chẳng phải những niềm vui hay niềm hạnh phúc thật sự cho cuộc sống. Cuộc sống không phải là một đích đến mà chỉ là một hành trình với vô số các sự việc nối tiếp mà chúng ta đang trải nghiệm từng giây từng phút mỗi ngày.

 dau_rac_dien_tu

   Vậy, chẳng có lý do nào có thể bắt buộc chúng ta phải chờ đợi hạnh phúc, để rồi phải sống và làm việc với một tốc độ quay cuồng, chỉ để chờ mong một “tương lai” xa vời nào đấy mà hãy sống thong thả hơn để có thể tận hưởng được cuộc sống nhiều hơn, ngay trong “hiện tại”. (xem thêm ...)

Sống thong thả là biết dành thời gian đểthưởng thức mỗi buổi sáng  với gia đình mà không phải vội vã lấy xe đi làm. Sống thong thả là biết dành thời gian để tập trung vào những việc thật sự cần làm, tập trung vào những câu chuyện của người đối diện mà không bị phân tán bởi tiếng chuông từ một cuộc gọi, từ một tin nhắn trong điện thọai di động, trong máy tính xách tay. . . Sống thong thả là biết dành thời gian đểthưởng thức những cảnh đẹp, những luồng gió mát, những tiếng chim hót bên đường mà không phải bỏ đi vội vàng vì sợ đến muộn một cuộc họp . . . Sống thong thả là biết dành thời gian cho từng trách nhiệm được giao để đem lại lợi ích cho cá nhân và cho xã hội mà không cần phải ôm đồm, quay cuồng với một núi  những công việc vô bổ, không thể nào hòan tất . . .

 

   Sống thong thả không khó, nhưng chính việc quyết tâm từ bỏ được các thói quen của văn hóa hưởng thụ vật chất để có thể sống thong thả hơn mới thật là khó.

Vậy, làm sao chúng ta có thể sống thong thả trong một thế giới chuộng vật chất đầy bận rộn?

 

·            Hãy bỏ bớt công việc.

   Không thể sống thong thả nếu chúng ta cứ luôn phải bận rộn với gánh nặng của hàng trăm hàng nghìn công việc. Thật vậy, chúng ta không nên tham lam, ôm đồm quá nhiều nhiệm vụ, mà chỉ nên  chọn lọc, tập trung làm một số nhiệm vụ, công việc nào quan trọng nhất, ưu tiên nhất trong cuôc đời, có như thế, chúng ta mới dành được những khỏang thời gian thảnh thơi mỗi ngày để được sống thong thả. Việc quyết định bỏ bớt công việc nào là hòan tòan tùy ở mỗi người. Nhưng khi chúng ta ngồi trong tĩnh lặng với một mảnh giấy và một cây bút, tính tóan lại cách sử dụng quỹ thời gian của mình, chắc chắn sẽ tìm ra giải pháp.

Hãy mạnh dạn bỏ bớt công việc vì đây chính là tiền đề quan trong nhất để có thểsống thong thả.

 

·            Hãy tập sống với hiện tại.

   Cuộc sống hiện đại quay cuồng khiến dòng suy nghĩ của chúng ta luôn phải lướt qua hang lọat những lo toan, những công việc phải hòan thành, những cuộc họp sắp đến, những vấn đề gia đình, tiền bạc, nhà cửa . . . và chẳng còn thì giờ để quan tâm đúng mức đến công việc đang làm, cho dù, đôi khi, những việc này cũng hết sức quan trong. Cuộc sống như vậy cứ trôi qua vùn vụt như một đọan phim với những hình ãnh nhòe nhọet, kém chi tiết, vì đã được chính chúng ta bấm nút “fast forward” cho chạy tới thật nhanh. Nếu biết sống trọn vẹn với từng khỏanh khắc của hiên tại, chúng ta sẽ bất ngờ vì phát hiện được những chi tiết tuyệt đẹp trong cuộc sống thường ngày.

Quá khứ thì không thể thay đổi, tương lai thì chẳng thể dự đóan, hãy sống thong thảvà sống hết mình cho những giây phút của hiện tại, bởi hiện tại mới chính là khỏanh khắc thật sự có ý nghĩa cho cuộc đời của mỗi chúng ta. (xem thêm ...)

 

·            Hãy chú tâm thật sự đến người đối diện.

    Hãy tập trung thật sự vào người thân, bạn bè hoặc đồng nghiệp đang cùng với chúng ta trải qua những khỏanh khắc trong cuộc sống. Khi phải gánh vác qua nhiều công việc, chúng ta thường rất khó tập trung vào người đang tiếp chuyện với chúng ta mà không thể  không bị phân tâm bởi những lo toan ngòai lề. Đầu óc chúng ta cứquay cuồng như chong chóng hết việc này đến việc nọ, không thể nào thong thả được.

Đừng để những dòng suy nghĩ  lan man tận đâu đâu trong tâm thức có thể làm phân tán những giây phút quý báu như vậy vì, chính đó là lúc chúng ta mới đang thật sự liên lạc với mọi người.

Hãy chú tâm hòan tòan vào người đối diện đang trực tiếp liên lạc với chúng ta. (xem thêm ...)

 

·            Hãy tắt điện thọai di động.

   Chúng ta không thể sống thong thả với hiện tại nếu cứ  bị quấy rối liên tục  bỡi những cuộc gọi, những tin nhắn. Tuy nhiên , với những người yêu thích văn hóa hưởng thụ vật chất, cho rằng vật chất là căn bản quyết định hạnh phúc, thì dường như điều ấy lại là  một tín hiệu để chứng tỏ vị trí quan trọng của mình trong xã hội.

Tôi được dự rất nhiều hội nghị y học và các cuộc họp chuyên môn đã thường xuyên bị ngắt quãng  bởi những tiếng chuông điện thọai di động reo vang trong túi các bác sĩ đại biểu và đôi khi, của chính các vị chủ tọa hay các diễn giả đáng kính. Nhiều vị, khi lấy điện thọai ra nghe, tỏ vẻ rất ung dung và hãnh diện, như muốn chứng tỏ chỉ có những  người quan trọng mới được “quấy rầy“ bằng điện thọai như vậy. Nhưng thật nực cười, tôi biết nhiều cuộc gọi chỉ để nhờ mua quà, hẹn khám bệnh  họăc chỉ để hẹn ngày . . . đi nhậu.

 

·            Hãy trân trọng vẻ đẹp của thế giới quanh ta.

   ở các thành phố lớn, người ta thường có thói quen tự giam hãm bản thân trong  ngôi nhà của mình, trong văn phòng làm việc, trong xe hơi hay xe bus . . . và rất e ngại tiếp xúc với mọi người bên ngòai. Nếu có ra ngòai, chúng ta cũng chỉ tiếp xúc với nhau qua điện thọai di động rồi vội vã rút về vỏ ốc của mình.

Hãy mạnh dạn bước ra khỏi bốn bức tường, hít thở không khí trong lành, lắng nghe tiếng chim hót, tiếng xào xạc của cỏ cây, cảm nhận những làn gió mát, mùi hương của những bông hoa và thưởng thức những tia nắng ban mai tuyệt đẹp. Có như thế, chúng ta mới không lãng phí các quà tặng của thế giới tự nhiên. (xem thêm ...)

Nếu có thể, hãy tập thể dục ngòai trời thay vì tập trong nhà. Nếu có dịp vui chơi giải trí, hãy chọn những chuyến hành trình dã ngọai đầy thú vị giữa thiên nhiên. (xem thêm ...)

 

·            Hãy ăn chậm hơn.

Hay_song_thong_tha

   Nhịp sống hối hả với vô vàn công việc phải hòan thành khiến người ta phát minh ra thức ăn nhanh. Nhưng, khi ăn nhanh, nuốt vội nuốt vàng, chúng ta sẽ không kịp thưởng thức hương vị ngon lành của thức ăn. Ăn quá nhanh, chúng ta cũng sẽ tiêu thụ một lượng thức ăn nhiều hơn nhu cầu vì cảm giác no đến khá muộn và điều này là một trong những nguyên nhân của bệnh béo phì trong các xã hội công nghiệp hóa.

Hãy ăn chậm hơn để có thể tận hưởng từng miếng thức ăn đang nhai trong miệng. Điều này sẽ giúp chúng ta cảm nhận được nhiều hơn hương vị của các  món ăn trong miệng và cũng giúp chúng ta thấy no đúng lúc nên sẽ ăn ít hơn, tránh được nguy cơ thừa cân.

 

·            Hãy đi xe chậm hơn.

   Cuộc sống không thể là một hành trình đầy hối hả. Nếu lúc nào cũng phải tăng tốc để bảo đảm tiến độ công việc thì chẳng khác gì chúng ta đang lái cuộc đời mình với một tốc độ hàng trăm cây số một giờ trên lối đi của người đi bộ. Với tốc độ như vậy liệu chúng ta còn thời gian để tâm trí thư thái vui vẻ? Tai nạn chắc chắn sẽ xảy ra nếu bất ngờ gập phải một khúc ngoặt gấp hoặc một chuyến xe ngược chiều. Chạy xe nhanh là nguyên nhân chính của vô số tai nạn trên đường và của tình trạng  tốn hao nhiên liệu.

Hãy biến những khỏanh khắc đi xe thành những giây phút thong thả để thưởng thức hương vị cuộc sống.

Có lần đi du lịch ở Bến Tre, tôi và vợ chạy xe gắn máy chầm chậm trên một con đường mòn, giữa những hang dừa xanh um. Cây dừa đã quá quen thuộc với khách du lịch thường xuyên như chúng tôi nhưng đột nhiên, hàng dừa hai bên như lùi sâu vào trong, nhường chỗ cho một thảm hoa mắc cở mọc sát ven đường, dài đến vài cây số, với hàng ngàn bông hoa be bé, màu hồng phấn, còn đọng những giọt sương sớm, lung linh trong ánh nắng ban mai. Chúng tôi đã phải dừng chân tại chỗ đến hơn mười lăm phút để thưởng thức và chụp ảnh. Điều này chắc chắn sẽ không xảy ra nếu lúc đó, chúng tôi chạy xe quá nhanh họăc trong lòng đang  không được thư thái.

Hay_song_thong_tha

Một thảm hoa mắc cở mọc sát ven đường (ảnh tôi chụp mùng 4 tết tân mão )

 

·            Hãy tìm niềm vui trong từng công việc đang làm.

   Hãy ý thức hòan tòan về mọi suy nghĩ và hành động của bản thân trong từng khỏanh khắc hiện tại để tìm được niềm vui trong từng công việc đang làm. Điều này, còn được gọi là nghệ thuật “chánh niệm”, sẽ giúp chúng ta sống được chan hòa hơn, hạnh phúc hơn, thanh thản hơn, bình tĩnh và dễ tập trung hơn. Ngay cả những việc có vẻ tầm thường như rửa chén bát cũng cần thực hiện với đầy đủ ý thức như những việc quan trọng, thay vì cứ mơ mông đến những chuyện khác trong khi đang làm việc. Khi rửa chén, hãy chỉ chú ý đến việc rửa chén, hãy cảm nhận sựmát lạnh của dòng nước đang len lỏi qua kẽ ngón tay, cảm giác mịn màng của đĩa chén bằng sứ đã từng đựng những món ăn ngon, mùi thơm của xà bông . . . nghệ thuật sống “chánh niệm” giúp đưa cảm giác an vui, tự tại vào mọi họat động hang ngày, từng giờ, từng phút.

 

·            Hãy tập thở.

   Biết tập trung tuyệt đối vào từng hơi thở sẽ giúp chúng ta chấm dứt được trạng thái lang thang không ngơi nghỉ của tâm thức. Chỉ cần cố gắng tập luyện, chúng ta sẽdễ dàng sống thư thái với từng khỏanh khắc trong hiện tại. Chúng ta sẽ cảm thấy yên bình ở bất cứ đâu, dù giữa một bãi biển dạt dào tiếng sóng hay giữa một đám đông đang giận dữ . . . Chỉ cần chú tâm đến từng hơi thở trong vài phút thôi, chúng ta sẽ lấy lại được sự cân bằng thư thái. Các bạn có thể tìm mua hoặc tải về từ trên mạng rất nhiều bài viết hướng dẫn tập trung vào hơi thở của các thiền sư nổi tiếng.

 

Hãy sống thong thả để tận hưởng cuộc sống nhiều hơn!


Nguồn: http://vuisongmoingay.blogspot.com/2011/02/song-thong-tha-e-tan-huong-cuoc-song.html

 

 

up

AcDieu
Google Search:       

Tin vui

Tin Buồn

Bài Củ

11-2014

10-2014

09-2014

08-2014

07-2014

06-2014

05-2014

04-2014

03-2014

02-2014

01-2014

RFI
Nguoi_Viet
RFA
Quan_Su_VNCH
Quân Sử VNCH
Voa_tieng_Viet
BBc_Tieng_Viet
Dan_lam_bao

TIME